Sau cuộc chiến tranh nha phiến năm 1840, người dân Trung Quốc sống dưới sự đàn áp tàn khốc của triều đình nhà Thanh và sự bóc lột của bọn xâm lược nước ngoài. Nhiều người đã vùng lên kháng cự, và vào ngày 11/1/1851, Hội Bái Thượng Ðế do Hồng Tú Toàn đứng đầu đã tuyên bố khởi nghĩa tại thôn Kim Ðiền, huyện Quế Bình, tỉnh Quảng Tây, tự xưng là *Thái Bình Thiên Quốc*.
Trong hai năm ba tháng sau đó, nghĩa quân đã chiếm gọn vùng Trường Giang, cắt đứt mọi con đường vận chuyển lương thực của triều Thanh và nhanh chóng tiến quân vào Nam Kinh. Tại đây, Thiên vương Hồng Tú Toàn đã định đô và lấy tên là Thiên Kinh. Triều đình Mãn Thanh đã quyết tâm dốc toàn bộ quân chủ lực để đánh quân *Thái Bình*, nhưng đội quân của họ vẫn không thể thắng được đội quân bách chiến bách thắng của *Thái Bình Thiên Quốc*.
Tuy nhiên, sau chiến tranh, phong trào *Thái Bình* cũng bị tổn thất nặng nề đến nỗi nội bộ lục đục. Những thế lực đen tối từ nước ngoài đã lợi dụng tình hình này. Dù có sự phấn đấu gian khổ của các tướng dũng cảm, nhưng cuối cùng vẫn không chống chọi lại được trước sự tấn công của thù trong giặc ngoài. Tháng 4/1864, Hồng Tú Toàn bị bệnh qua đời, và tháng 6 năm đó, *Thái Bình Thiên Quốc* tan rã.