“Chiếc Trống Thiếc” xoay quanh câu chuyện của Oskar Matzerath, một cậu bé quái dị. Trong ngày sinh nhật thứ ba của mình, Oskar được tặng một chiếc trống thiếc và từ đó quyết định không lớn lên nữa, giữ nguyên chiều cao 94cm như một sự phản kháng với thế giới “người lớn” mà cậu cho là kinh tởm.
Từ đó, Oskar trở thành một nhân chứng kỳ lạ, quan sát thế giới dưới chân mình. Cậu bé này có khả năng siêu nhiên, có thể làm vỡ thủy tinh bằng tiếng hét của mình. Suốt thời kỳ phát xít Đức, Oskar đã chứng kiến lịch sử từ góc nhìn riêng biệt, tại thành phố Danzig từ năm 1924 đến 1950.
Thế giới của “người lớn” trong mắt Oskar trở thành một vở kịch câm kỳ lạ. Đạo diễn đã thể hiện điều này bằng cách thường xuyên quay cảnh phim ngang tầm đầu gối, biến những sự kiện lịch sử và chính trị thành một trò hề. Qua đó, bộ phim cũng phơi bày bản chất của con người với tham vọng và dục vọng quá mức.
Qua góc nhìn của Oskar, bộ phim “Chiếc Trống Thiếc” đã khắc họa một bức tranh châm biếm về xã hội, chính trị và con người trong thời kỳ chiến tranh.